Tap chi giai nhan

Chuyên mục :blog-tam-su

Tạp chí giai nhân - Chuyên trang tin tức phụ nữ gia đình, sức khỏe và đời sống, thời trang, làm đẹp. Chuyên mục blog-tam-su hiển thị tất cả những bài viết liên quan và cập nhật liên tục những bài viết hữu ích nhất tới những độc giả của Tapchigiainhan.net

Tôi đứng hình sau câu nói của vợ khi vừa tát bồ ngã nhào

Tôi không đợi vợ bảo, lao vào tát Ngọc ngã lăn quay trước sự ngạc nhiên của Ngọc và vợ. Nhưng tôi chưa kịp làm gì thì vợ tôi đã chạy đến đỡ Ngọc dậy rồi nói một câu khiến tôi đứng hình.

Cũng như bao người đàn ông tham lam khác, tôi có bồ khi đã có vợ và hai con đuề huề. Sự thành đạt trong công việc cũng như nhiều thăng trầm trong cuộc sống đã mang lại cho tôi vẻ ngoài phong trần và rất đàn ông. Đó cũng là một trong những lý do khiến cho nhiều cô gái mê tôi như điếu đổ. Dĩ nhiên, tôi không dại gì mà bỏ vợ bỏ con để đi theo tiếng gọi của tình yêu.

Nhà vợ tôi rất giàu, vợ tôi cũng rất xinh đẹp, nhưng tôi không bỏ được cái tật ve vãn gái xinh. Mỗi lần công ty tôi có hội nghị khách hàng là bao nhiêu gái xinh cứ đổ về đấy, và tôi lại có cơ hội chọn lựa cho mình những em ưng ý nhất.

Cuối cùng, tôi cũng quyết định cặp với Ngọc – một trong những cô gái xinh nhất trong số những thực tập sinh ở công ty tôi. Ngọc tuổi còn rất trẻ, sở hữu vẻ ngoài hoàn hảo. Bản thân Ngọc không được học hành nhiều, nghe kể cô ấy chỉ học đến lớp 9 rồi lên thành phố đi làm. Tôi có thể chu cấp cho Ngọc, bù lại, cô ấy cho tôi thứ mà tôi cảm thấy thiếu. Tôi nghĩ như thế là hòa, bản thân Ngọc không phải cũng tìm đến tôi chỉ vì muốn được chu cấp tiền bạc đấy sao ?



Tôi ngoại tình mặc dù đã có vợ con (Ảnh minh họa)

Dĩ nhiên, với sự khéo léo của một thằng đàn ông dày dặn kinh nghiệm, tôi không để cho vợ tôi biết được tôi đang có bồ. Những hôm đi chơi với Ngọc, tôi nói dối là đi làm thêm, đi gặp đối tác. Trong mắt vợ, tôi luôn là một người đàn ông chung thủy, biết suy nghĩ và thương vợ con. Tôi chưa bao giờ quên ngày lễ kỷ niệm nào với vợ, luôn biết cách làm cho cô ấy vui. Với tôi, vợ là người phụ nữ quyền lực. Nói một cách công bằng thì nhà vợ đã cho tôi khá nhiều thứ. Vợ tôi hiện tại cũng đẹp, nhưng ai sống với nhau lâu mà chẳng chán? Tôi chỉ muốn đổi gió một tí nên đi cặp bồ chứ tôi chả dại mà bỏ vợ.

Thế mà đùng một cái, vợ tôi lại phát hiện ra chuyện tôi ngoại tình. Cô ấy hỏi tôi, nhưng tôi chối bay chối biến. Tôi với Ngọc đã có 2 năm cặp với nhau, nói một cách công bằng thì Ngọc là cô gái tốt, biết chăm sóc cho tôi và khá hiền lành. Quen nhau 1 năm tôi mới kể với cô ấy là tôi đã có vợ, và dĩ nhiên là tôi đóng vai một người đàn ông bất hạnh, không có được một gia đình hạnh phúc.

Vợ tôi phát hiện ra chuyện tôi ngoại tình thì làm um lên, đòi ly hôn. Tôi quỳ xuống cầu xin vợ tha thứ và thề với cô ấy rằng, tôi bị quyến rũ chức thực tâm, tôi vẫn một lòng yêu vợ. Vợ tôi không tin, tôi nói với cô ấy rằng nếu không tin thì tôi sẽ chứng minh cho cô ấy thấy.

Tôi bố trí một cuộc gặp giữa tôi, Ngọc và vợ. Tôi không đợi vợ bảo, lao vào tát Ngọc ngã lăn quay trước sự ngạc nhiên của Ngọc và vợ. Nhưng tôi chưa kịp làm gì thì vợ tôi đã chạy đến đỡ Ngọc dậy rồi nói một câu khiến tôi đứng hình.

- Đàn ông đã đi ngoại tình lại còn dùng cách này để chứng minh sự trong sạch với vợ thì tôi cũng chịu hết nổi anh rồi. Anh hành xử như đàn bà vậy.

- Anh.. anh chỉ chứng minh cho em thấy rằng, anh không yêu cô ta, cô ta chỉ lợi dụng anh thôi.

- Thôi, anh không cần phải chứng minh. Ngọc đã kể với tôi đầu đuôi câu chuyện rồi. Tôi tin người phụ nữ này hơn tin anh, anh biết vì sao không? Vì anh là kẻ dối trá. Tôi biết anh cũng lợi dụng cô gái này để thỏa mãn cái tính ham của lạ của anh.



Câu nói của vợ khiến tôi đứng hình (Ảnh minh họa)

- Sao em không tin anh mà lại đi tin cái con bé nghèo kiết xác ấy?

- Vì anh là loại đàn ông hèn, anh biết chưa? Nếu như anh đã đi ngoại tình thì anh phải có gan chịu đòn, có gan nhận tội. Đằng này lại đổ hết tội lỗi lên đầu một người phụ nữ để xin tôi quay về. Kể từ khi anh đi với cô gái này thì anh là kẻ không đáng tin rồi. Chồng tôi ngoại tình thì người khiến tôi thất vọng là anh chứ không phải là bất kỳ cô gái nào khác. Chính anh mới là người đánh mất bản thân mình, hiểu chưa?

Nói rồi, cả vợ tôi và Ngọc cùng bỏ đi. Ngọc trước khi đi còn nhổ một bãi nước bọt vào mặt tôi rồi rít lên: “Đồ hèn”.

Thế là tôi bỗng dưng mất tất cả, vợ tôi chìa cho tôi lá đơn ly hôn sau khi tôi trở về, mặc cho tôi cầu xin thế nào đi nữa. Tôi hối hận quá, giá như mình không ham của lạ, không dối trá thì bây giờ, mọi chuyện đã khác. Nhưng tất cả đều đã muộn.
Nguồn: Sưu tầm
Xem thêm…

Tôi sốc nặng khi thấy túi quần chồng có que thử thai 2 vạch

Tới tận lúc chồng lên bàn mổ tôi mới biết sự thật về chiếc que thử thai mà anh giấu trong túi quần ngày đó

Hèn chi tôi muốn sinh đứa con thứ 2 anh lại từ chối ân ái, ra là anh đã có con bên ngoài rồi. Tôi đau đớn vô cùng...

4 năm đầu kết hôn vợ chồng tôi sống khá hạnh phúc. Anh là người đàn ông từng trải, hiểu đời nên rất yêu vợ thương con. Lúc đó vợ chồng tôi mới sinh được một con gái bé bỏng, đang định có kế hoạch sinh đứa thứ 2 thì tôi phát hiện ra chồng có những biểu hiện bất thường trong tình cảm vợ chồng.

Rõ ràng tôi đã nói rõ ý định muốn có con với anh nhưng anh lại luôn tìm cớ lảng tránh mỗi khi tôi muốn vợ chồng gần gũi. Thỉnh thoảng anh lại ở trong nhà tắm rất lâu, lúc đầu tôi nghĩ đơn giản là anh tắm rửa vệ sinh thôi. Nhưng rồi tôi còn phát hiện ra anh còn mang cả điện thoại vào nhà vệ sinh nói chuyện ở trong đó.

Dù không nắm rõ cuộc điện thoại như thế nào nhưng nếu là chuyện bình thường thì tại sao anh phải giấu diếm như vậy, và chuyện này không chỉ diễn ra có một lần . Tôi bắt đầu nghi ngờ anh có bồ.


Xem thêm…

Cái tát của mẹ chồng đã khiến tôi tỉnh ngộ

Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày.

Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình sẽ chấm dứt khi tôi mất đi hai đứa con trong bụng vì lưu. Lấy chồng chưa được 3 năm, có lẽ đó là nỗi mất mát lớn nhất đời tôi. Cả đời này tôi cũng không quên được nỗi đau ấy. Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày. Có sướng cũng ắt sẽ khổ. Tôi đã phải nếm mùi cay đắng khi con tôi đã vĩnh viễn ra đi, khi mà tình yêu thương và niềm hi vọng tôi dồn hết cho con. Khi mà, tôi ao ước được làm mẹ đã mấy năm trời.

Mất con, tôi như người mất hồn, sống không bằng chết. Ngày đêm nghĩ đến con, lo lắng cho con, mong con lớn nhanh để bố mẹ được gặp con. Nhưng cái tin sét đánh ấy như cướp đi cả gia đình tôi. Tôi chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến những chuyện khác. Tôi nghỉ ở nhà mấy tháng để ổn định tinh thần và không muốn giao du với ai.

Có lúc, tôi cứ nằm ở trên phòng, không ăn uống, không tiếp xúc với người ngoài. Tôi chỉ nói muốn chết, muốn đi theo các con tôi. Mẹ chồng tôi thấy vậy nên rất thương tôi, nhiều lần động viên tôi cố gắng vì chuyện gì cũng đã xảy ra rồi. Mẹ bảo tôi phải giữ sức khỏe để sau này còn có em bé. Tôi thì không màng chuyện đó nữa.


Sau lần ấy, tôi như người tỉnh ngủ. Tôi cố gắng ăn uống, tự vực bản thân mình dậy. (ảnh minh họa)

Hôm đó, tôi cứ khóc lóc mãi trong phòng, một mực không xuống nhà ăn cơm. Đã giam mình gần 1 tuần, người tiều tụy. Mẹ chồng đã tát tôi một cái như trời giáng chỉ vì tôi tự hành hạ mình. Bị mẹ tát bất ngờ, lại bị tạt nước vào mặt cho tỉnh ngộ, tôi đã nhận thức được, mình đã quá bi lụy trong suốt thời gian dài. Đây đâu phải là lỗi của tôi, đây là số mệnh của các con tôi. Mẹ kể cho tôi nghe, ngày trước mẹ cũng từng bị mất đi một người con khi vừa chào đời. Nỗi đau ấy mẹ hiểu. Mẹ không muốn tôi phải khổ như thế. Mẹ bảo, bây giờ mẹ cũng đang có một mái ấm hạnh phúc. Mẹ vừa nói vừa khóc, vừa ôm tôi động viên.

Sau lần ấy, tôi như người tỉnh ngủ. Tôi cố gắng ăn uống, tự vực bản thân mình dậy. Tôi đã ra ngoài, hít thở không khí trong lành, đã tìm được niềm vui nơi bạn bè, đã cố gắng để mình trở nên vui vẻ, thoải mái hơn bằng những cuộc trò chuyện với người thân, gia đình và bè bạn. Tôi đã thấy mình có thêm sức lực, cuộc sống tươi mới hơn, cũng không còn bận lòng như trước nữa. Nghĩ đến cảnh mình trước đây, tôi lại thấy thương hại chính mình.

Ừ thì con tôi mất đi nhưng chồng tôi vẫn yêu thương tôi, mẹ chồng không vì thế mà trách móc tôi, thậm chí còn hiểu nỗi đau tôi đã trải qua. Bà hết lòng chăm sóc, quan tâm người con dâu như tôi. Tôi phải có gắng sống, sống thật tốt vì gia đình ở phía trước. Tất cả những thứ tôi đang trải qua chính là những ngày tháng mới. Tôi phải làm sao để cho chồng tôi yên lòng và tin rằng, sẽ có một gia đình tốt.

Thời gian đó, tôi đã cải đổi bản thân và tôi lại biết tin mình có bầu. Tin ấy khiến tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì sắp được làm mẹ nhưng lại sợ, không biết có chuyện gì xảy ra với tôi không, rồi con tôi có lành lặn ra đời hay thế nào. Cuối cùng, tôi cũng có được một niềm vui trọn vẹn. Con giờ đã được 2 tuổi, rất nghe lời mẹ, hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn, rất đáng yêu. Bà nội cưng nựng cháu, chồng tôi cũng vô cùng yêu thương con tôi. Phải nói là, với tôi, cuộc sống thật hạnh phúc. Tôi đã cảm thấy ngày trước mình thật tội nghiệp, thật phí hoài thời gian. Con ra đi, tôi đau tôi buồn, nhưng rồi, tôi sẽ lại được đón những thiên thần mới, đón những người con mới, rồi sẽ lại được làm mẹ. Tôi sẽ hạnh phúc vô vàn, sẽ cảm thấy cuộc đời này tươi đẹp như chính lúc này vậy. Vì tất cả là tình yêu thương tôi dành cho con và gia đình tôi. Tôi thật may mắn vì đã nhận cái tát của mẹ chồng và tỉnh ngộ từ ngày ấy để làm lại cuộc đời. Sống tiếp, sống vui vẻ chính là món quà quý giá cho những đứa con xấu số của tôi.
Theo eva
Xem thêm…

Yêu 5 năm, làm vợ 3 ngày – Câu chuyện lấy đi nước mắt của bất kỳ ai!

Mất 5 năm để yêu và hiểu nhau, nhưng mới cưới được 3 ngày. 3 ngày làm vợ ngắn ngủi Đức đã rời xa Thảo vĩnh viễn. Chưa bao giờ cô dám tin đó là sự thật, ngay cả khi chứng chồng ra đi...

Yêu nhau từ hồi còn là sinh viên năm cuối đại học, Đức và Thảo luôn dành cho nhau những tình cảm chân thật và nồng ấm nhất. Chặng đường yêu nhiều sóng gió, thử thách nhiều khi cả 2 từng nghĩ sẽ rời xa nhau mãi mãi. Vậy mà tình yêu đã níu kéo, hàn gắn những tổn thương lại để họ trở về bên nhau, cùng nắm chặt tay nhau bước qua những giông tố của cuộc đời.

Trải qua bao nhiêu sóng gió cuối cùng họ cũng quyết định kết hôn. Kết thúc cuộc tình 5 năm lâu dài nhiều trắc trở, giờ là lúc họ xây phúc tổ ấm gia đình. Mai này họ sẽ cùng nhau đưa đón con đi học và kể cho chúng nghe cuộc tình của bố mẹ nhiều năm về trước.

Ngày chuẩn bị kết hôn, Thảo lo lắm. Cô chưa bao giờ rời xa vòng tay che chở của mẹ. Đến với Đức người cô yêu hơn chính bản thân mình nhưng sao cô luôn có cảm giác bất an về điều gì đó không hay sẽ xảy ra mai kia.

Cầm tay Thảo trong lễ đường, Đức trấn an vợ khiến cô vui hẳn lên. Có lẽ Đức là ngọn lửa sưởi ấm trái tim nhỏ bé, yếu đuối của cô. Mỉm cười với chồng, Thảo quên đi tất cả. Cô chỉ còn biết hôm nay là ngày vui của vợ chồng cô, cô sẽ cười thật nhiều nắm tay chồng thật chặt để mai này xem lại ảnh cưới, cô luôn thấy vợ mình hạnh phúc rạng rỡ trong mọi phút giây.


Anh thích vợ sinh thật nhiều con (ảnh minh họa)

Ngày cưới mệt nhoài nhưng khá vui và hạnh phúc cũng trôi qua. Đêm tân hôn ngọt ngào cũng đến. Còn nhớ đêm tân hôn hôm đó, Đức thủ thỉ vào tai Thảo những mong ước khiến cô ngượng đỏ mặt.

- Vợ à! Anh thích vợ sinh thật nhiều con. Con trai sẽ đẹp trai chung tình như anh, còn con gái sẽ xinh đẹp thùy mị giống y hệt vợ ấy.

- Anh tham thế. Giống anh là khổ cho em rồi.

- Sao khổ thế vợ? Anh thấy thích mà.

- Thì mai này con đẹp trai quá nhiều cô theo đuổi, em làm sao mà đủ sức kén chọn con dâu được chứ.

Ôm chồng ngủ, Thảo vui lắm. Cuối cùng cô và Đức cũng được về chung một nhà, cùng nhau xây dựng tất cả mọi thứ. Cô biết chồng đang rất cố gắng làm lụng để cho cô một tương lai sung túc hơn.

Cưới xong được 2 ngày thì Đức đi làm, sáng dậy Thảo đã chuẩn bị cơm trưa để vào hộp sẵn cho chồng. Nhìn vợ đảm đang lại lo cho chồng như thế Đức vui lắm. Trưa đến anh hết cơm của vợ chứ nhất định không chịu bỏ đi hạt nào. Anh bảo đây là cơm vợ nấu, công sức của vợ sao anh có thể lãng phí thế được.

Ngày đi làm, tối về vợ chồng Đức mới gặp nhau. Cơm tối xong Đức cũng đưa vợ ra công viên đi dạo. 2 người đang lên kế hoạch cho chuyến trăng mật tại Đà Nẵng sắp tới. Thảo thích không khí trong đấy nên anh chiều, chỉ cần vợ thích là anh có thể vui vẻ đồng làm theo vợ bất kể điều gì.


Cô hoảng loạn đến mức không biết làm gì nữa (ảnh minh họa)

Vẫn như mọi hôm, chiều hết giờ làm Thảo ra cổng cơ quan chờ chồng đến đón về. Chờ nửa tiếng không thấy chồng đâu, Thảo sốt ruột và đinh ninh có chuyện gì không hay xảy ra. Vội bấm máy gọi cho chồng xem anh làm gì mà đến trễ thế, bình thường chồng luôn luôn đúng giờ.

Vờ thấy đầu dây bên kia bắt máy, Thảo đã suýt ngất khi nghe thấy giọng người đàn ông nói lớn trong điện thoại.
- Cô là vợ anh Đức à? Cô đến ngay đường X đi, chồng cô vừa bị tai nạn nặng lắm. Chúng tôi đang gọi xe cấp cứu đến rồi.

Đánh rơi điện thoại xuống đất, chân tay Thảo run cầm cập. Cô hoảng loạn đến mức không biết làm gì nữa. Vội gọi taxi đi đến chỗ chồng, trên đường tới Thảo luôn cầu nguyện cho chồng không sao cả, cô sợ…sợ chồng có mệnh hệ gì làm sao cô sống nổi chứ.

Vừa xuống xe Thảo đã thấy đám người đứng xúm lại quanh chồng. Lao vào như bay, Thảo khóc không ra tiếng. Chồng cô nằm bất động thế này sao, sao người anh lại nhiều máu như thế này? Thảo ôm chồng, gọi Đức đến khản cổ nhưng anh không phản ứng gì. Những giọt nước mắt nóng hổi mặn chát của Thảo rơi trên khuôn mặt đầy vết trầy xước của Đức khiến bao người ở đó xót thương.

Xe cấp cứu đến, Thảo vội theo chồng vào viện. Ngồi đợi ở ngoài Thảo nhắm nghiền mắt vào. Cô đang tự trấn an bản thân rằng chồng không sao, chỉ là cơn ác mộng thôi. Nhưng khi bác sĩ ra thông báo Đức đã đi, thì Thảo ngã khụy. Moi tia hi vọng trong Thảo sụp đổ hết, giờ cô phải làm sao đây?


Hạnh phúc với cô ngắn ngủi và chỉ dừng lại ở 3 ngày thôi sao? (ảnh minh họa)

Lê bước chân nặng trĩu vào với chồng. Cô đau đớn, tay run run vuốt mắt cho chồng. Chồng cô đã ngủ một giấc ngủ thật dài. Anh ra đi trong đau đớn nhưng đôi môi vẫn mỉm cười. Tự nhiên Thảo thấy đau lồng ngực đến vậy, cô ước nếu có thể hãy để cô thế chỗ của chồng. Cô không chịu được sự thật phũ phàng này. Cô mới kết hôn được 3 ngày, vợ chồng cô chưa đi trăng mật, chưa có con sao Đức có thể nhẫn tâm ra đi như vậy. Hạnh phúc với cô ngắn ngủi và chỉ dừng lại ở 3 ngày thôi sao?

Ngày làm tang cho Đức, Thảo không khóc cũng không nói một lời. Cô cứ lặng lẽ bên linh cữu của chồng rồi ngất lịm đi. Chưa bao giờ cô thấy số phận lại nghiệt ngã với mình vậy. Tại sao tình yêu của cô lại khổ sở và đau đớn đến vậy? Vượt qua tất cả những khó khăn thử thách của tình yêu 5 năm để là vợ chồng với nhau. Vừa kết hôn được 3 ngày thì đã thế này sao? Sao cuộc đời cô luôn chìm trong đau khổ và bất hạnh.

Đám tang chồng xong, 5 hôm sau thì Thảo đi làm. Không ai nghĩ Thảo yếu đuối, hay khóc ngày xưa giờ lại mạnh mẽ, nói cười như không có chuyện gì xảy ra. Cô đang cố che giấu nỗi đau của mình bằng vỏ bọc mạnh mẽ ấy. Nhưng đêm nao về Thảo cũng ôm di ảnh chồng khóc đến sáng.

Hôm sau Thảo tự nhiên nôn ọe, rồi thèm của chua. Cô nghĩ mình có bầu nên mua que thử thai về thử ai ngờ Thảo có thật. Cầm chiếc khoe thử thai 2 vạch mà Thảo khóc rưng rức trước bàn thờ chồng. Vợ chồng cô đã có con, nhưng đứa bé lại không thể biết mặt cha và anh cũng vậy.

Giờ cô đang mang trong mình đứa con của anh, cô phải mạnh mẽ sống. Mạnh mẽ nuôi con đến khi nhắm mắt xuôi tay. Cuộc đời cô đã quá bất hạnh rồi, cô muốn dành tất cả cho đứa con này. Ở thế giới bên kia anh có biết em nhớ và muốn đi theo anh thế nào không? – Thảo luôn nhìn ra cửa sổ nói câu đó mỗi khi đêm về.
Theo Blog tâm sự
Xem thêm…